Lo tranh quyền cho đàn em, Tô Tổng sẽ bỏ lỡ cơ hội của con trai?

Tô Long-42 tuổi, mang hàm đại tá. Vẫn chưa thể là ứng viên vào Trung ương Đảng. Nếu đợi 5 năm nữa, e là quá muộn. Trong khi đó Nguyễn Thanh Nghị ở tuổi 35 đã vào Trung ương Đảng. Năm 2011, mặc dù ông Nghị không được là thành ủy viên TP. HCM nhưng ông Nguyễn Tấn Dũng đã tìm cách khác đưa vào Trung ương Đảng. Khi ấy, ông Nghị là người duy nhất không được đảng bộ địa phương giới thiệu nhưng được vào Trung ương Đảng.
Đà Nẵng, Nguyễn Xuân Anh-con ông Nguyễn Văn Chi cũng vào Trung ương Đảng ở tuổi 40. Nếu không bị thế hệ cha chú đánh đổ, có lẽ giờ đây Nguyễn Xuân Anh đã chuẩn bị vào Bộ Chính trị.
Hầu hết lớp trẻ được vào Trung ương Đảng là nhờ thế hệ cha chú dẫn dắt. Năm 2016, ông Nguyễn Tấn Dũng rời chính trường khiến cho Nguyễn Thanh Nghị mất thế dựa, vì thế mà ông Nghị mới ngồi ở Trung ương Đảng đến 3 nhiệm kỳ. Giả sử nếu ông Ba Dũng mà không đưa Nguyễn Thanh Nghị vào Trung ương Đảng sớm thì có lẽ cơ hội của Nguyễn Thanh Nghị đã không còn.
Chính trị biến đổi rất khó lường. Lấy trường hợp ông Nguyễn Tấn Dũng. Năm 2012 và 2013, ông Dũng vẫn áp đảo trước Nguyễn Phú Trọng. Năm 2012, tại Hội nghị Trung ương 6, ông Nguyễn Phú Trọng kêu gọi truất phế ông Dũng nhưng không được. Năm 2013, ông Trọng dự tính đưa 2 đàn em ở Ban bí thư vào Bộ Chính trị nhưng lại bị ông Nguyễn Tấn Dũng gạt ra, thay vào đó là 2 người bên Chính phủ do Nguyễn Tấn Dũng giới thiệu. Ấy vậy mà chừng 2 năm sau, gió đổi chiều. Ông Trọng từng bước lấy lại sức mạnh và đến cuối năm 2015 là đá văng ông Ba Dũng ra khỏi vũ đài chính trị.
Ông Tô Lâm hiện nay có sức mạnh hàng đầu trên chính trường. Tuy nhiên, sức mạnh này có giữ được lâu hay không là câu hỏi to tướng. Dù mạnh đến đâu mà có quá nhiều kẻ thù thì ngai vàng cũng rất khó giữ.
Hiện nay người ta chỉ thấy kẻ thù từ bên ngoài Hưng Yên. Kẻ thù này đang rất mạnh. Tuy mỗi người tính riêng đều không thể so sánh với Tô Lâm, nhưng họ hợp lực để đấu thì thật là khó nói trước được điều gì. Phạm Minh Chính, Phan Văn Giang và Lương Cường đang nhìn thấy mối nguy từ Tô Lâm và họ đang là những người cùng chiến tuyến. Ngoài ra Bộ Chính trị cũng đang nghiêng về Phan Văn Giang hơn Tô Lâm.
Tô Lâm đang mải mê chống “giặc ngoài”, tức là kẻ thù ngoài Hưng Yên. Tuy nhiên, ngay trong nhóm Hưng Yên cũng đang tiềm ẩn nguy cơ “bị phản”. Chính Tô Lâm làm thuộc hạ mẫn cán của Nguyễn Phú Trọng thì cũng tìm thời điểm ra tay đoạt ngôi. Cho nên Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc cũng là những mối nguy tiềm ẩn. Nếu hai nhân vật này ra tay, Tô Lâm khó đỡ hơn là bộ 3 Giang-Chính-Cường liên minh.
Khi còn ở vị trí thấp, Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc nhờ Tô Lâm mà tiến. Cụ thể là khi còn Ủy viên Trung ương Đảng, nhờ Tô Lâm nên 2 người này mới vào được Bộ Chính trị. Khi 2 người này đã tiến sát vị trí Tứ trụ thì lúc đó Tô Lâm không còn là người nâng đỡ mà có khi là người cản đường. Đã vào Bộ Chính trị thì ai cũng đặt mục tiêu là Tứ trụ hoặc có thể là vị trí cao nhất-Tổng bí thư.
Ít nhất, Nguyễn Duy Ngọc và Lương Tam Quang cần Tô Lâm nâng đỡ thêm một nhiệm kỳ nữa mới đủ lông đủ cánh. Nhiệm kỳ 2026-2031, Tô Lâm sẽ dồn lực cho 2 nhân vật này để củng cố sức mạnh cho Hưng Yên và đó cũng là nhiệm vụ bắt buộc. Chỉ có thể nâng đỡ hết mình 2 nhân vật này thì Tô Lâm mới đủ lực đối phó với liên minh tay 3 Giang-Chính-Cường.
Tô Long đợi thêm 1 nhiệm kỳ nữa mới vào Trung ương Đảng thì e là quá muộn. Khi đó chưa chắc gì Tô Lâm còn đủ lực như bây giờ. Mà cho dù khi đó Tô Lâm còn lực thì Tô Long cũng chỉ là ứng viên Trung ương Đảng, còn cách rất xa Bộ Chính trị. Nếu không có bước đột phá nào cho Tô Long, e rằng khi Tô Long vào Trung ương Đảng thì Tô Lâm đã mất quyền lực.
Hoàng Phúc-Thoibao.de