Bà Nguyễn Thị Kim Tiến bị Lương Tam Quang âm thầm cho bắt giam do liên quan đến 2 dự án Bệnh viện Việt Đức 2 và Bệnh Viện Bạch Mai 2. Đây là 2 dự án mà dàn lãnh đạo cấp cao vẽ ra để ăn, khi ăn hết nạc thì bỏ lại dự án trơ xương. Đây là cách ăn khá phổ biến xưa nay. Rất nhiều dự án được vẽ ra để tư túi rồi bỏ hoang. Nếu Tô Lâm cho thu thập hết những dự án dạng thế này rồi truy ra người có trách nhiệm thì rất nhiều, có khi Bộ Công an không đủ người để lo hết.
Vì đây là chiến dịch thanh trừng nên Tô Lâm chỉ cho khui những gì mà ông cần khui. Chỉ những ai mà Tô Lâm cần đánh thì mới cho khui ra người đó.
Hiện nay Tô Lâm đang cho khui dự án Trụ sở của Bộ Ngoại giao. Dự án này bỏ hoang từ năm 2014 đến 2025 làm lãng phí ngân sách nhà nước đến hơn 4.000 tỷ. Tiền dự án đã được xà xẻo và chia chác xong nên chẳng ai còn quan trọng đến việc hoàn thiện nó. Cũng bởi cơ quan nào cũng ra chính sách xà xẻo như thế nên lãnh đạo Bộ Ngoại Giao mới tự tin mà thực hiện. Nếu họ nghĩ đến ngày phải trả giá thì họ đã không làm.
Vậy câu hỏi đặt ra là, ai sẽ là người liên quan đến dự án trên?
Có lẽ người chịu trách nhiệm đầu tiên cho dự án này là ông Phạm Bình Minh-Cựu Phó Thủ tướng Thường trực, cựu Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao. Ông Phạm Bình Minh là Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao từ Tháng 8/2011 đến Tháng 4/2021. Nếu Tô Lâm muốn truy cứu thì ông Phạm Bình Minh khó thoát. Tuy nhiên, có 2 lý do khiến cho Phạm Bình Minh thoát khỏi vụ án này.
Lý do thứ nhất là ông Phạm Bình Minh đã ngã ngựa. Ông đã bị kỷ luật và rời chính trường trong sai phạm liên quan đến Việt Á và vụ Chuyến bay giải cứu. Nếu tăng thêm hình phạt thì cũng chỉ đến thế mà thôi, không thể chịu hình phạt nào nặng hơn.
Lý do thứ nhì, ông Phạm Bình Minh là cựu Ủy viên Bộ Chính trị. Cho tới nay, Bộ Chính trị vẫn là vùng cấm và Ủy viên Bộ Chính trị mặc định ngầm là không bị khởi tố (trừ trường hợp hy hữu là Đinh La Thăng). Ở cấp Ủy viên Bộ Chính trị, chủ yếu người ta giành lại ghế Ủy cho phe mình chứ không muốn truy cứu. Bởi nếu truy cứu trách nhiệm hình sự thì điều đó có nghĩa vùng cấm Bộ Chính trị bị phá. Bộ Chính trị là Bộ siêu quyền lực, họ không bao giờ tạo tiền đề để sau này họ cũng bị sa lưới pháp luật. Cho đến nay, Ủy viên Bộ Chính trị dù là không còn giữ nó cũng có những đặc quyền ngầm mà Ủy viên Trung ương Đảng không hề có.
Như vậy khả năng Phạm Mình Minh bị cho lên thớt không cao. Vậy câu hỏi đặt ra là ai sẽ là người có nguy cơ dính đòn của Tô Lâm nhất?! Câu trả lời là có 2 người.
Người thứ nhất là ông Bùi Thanh Sơn-Phó Thủ tướng và là cựu Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao. Ông Sơn làm Bộ trưởng từ Tháng 4/2021 đến Tháng 8/2025. Tuy nhiên, ông Sơn làm Thứ trưởng Bộ Ngoại Giao từ Tháng 11/2009 đến Tháng 4/2021. Khi ông Minh làm Bộ trưởng, ông Sơn được xem như là nhân vật có quyền lực Thứ 2 trong Bộ Ngoại Giao. Nếu không truy cứu ông Phạm Bình Minh thì Tô Lâm hoàn toàn có thể truy cứu ông Bùi Thanh Sơn.
Nhân vật thứ nhì, đó là ông Lê Hoài Trung-Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao từ Tháng 8/2025 cho đến nay. Đáng chú ý là ông Trung làm Thứ trưởng Bộ Ngoại Giao từ Tháng 11/2014 đến Tháng 3/2021. Nếu Bộ trưởng thoát án thì rất có thể Thứ trưởng sẽ là người chịu tội thay.
Những gì Tô Lâm làm không phải là vì một nhà nước trong sạch mà là vì quyền lực mở rộng của Hưng Yên. Với vụ án Trụ sở Bộ Ngoại Giao, Tô Lâm đang có thêm 2 bộ hồ sơ đen của 2 nhân vật từng là Thứ trưởng dưới thời Phạm Bình Minh làm Bộ trưởng. Nếu ngoan ngoãn ủng hộ phe Hưng Yên trong đại hội 14 thì Tô Lâm có thể tha. Còn nếu ngoan cố thì rất có thể 2 nhân vật này bị cho lên thớt, vì cả 2 đều chỉ là Ủy viên Trung ương Đảng nên không thể miễn nhiễm với luật pháp.
Trần Chương-Thoibao.de


								
								
								
								
								
								
								
								
								
								
								
								
								
								
								
								







