Sáp nhập tỉnh là chính sách lọc bỏ Ủy viên Trung ương Đảng, đưa bộ máy Chính quyền địa phương về con số gọn nhất có thể để kiểm soát. Nền tảng kiểm soát Chính quyền địa phương là các Giám đốc Công an tỉnh. Hiện nay Tô Lâm đang nắm toàn bộ lực lượng giám đốc Công an tỉnh. Thành phần này có 2 nhiệm vụ cơ bản. Thứ nhất là giám sát Bí thư tỉnh nếu bí thư này không thuộc hệ sinh thái quyền lực của Tô Lâm, nhiệm vụ thứ nhì là phối hợp với Bí thư tỉnh nếu bí thư tỉnh này là tay chân của Tô Lâm. Sự phối hợp này sẽ dẫn đến những chính sách địa phương có lợi cho việc kinh tài của hệ thống sân sau của các thế lực Hưng Yên.
Thời gian gần đây Tô Lâm đã thẳng thừng gạt vai trò Chủ tịch nước Lương Cường sang một bên như muốn nói với toàn Đảng rằng, Tô Lâm có quyền quyết định tất cả, kể cả quyết định trái với những điều đã được quy định trong pháp luật.
Sau thời gian vùng vẫy, ông Lương Cường gần như mất hút sau cái bóng của Tô Lâm. Trong quân đội, Tô Lâm vẫn đang ngăn cản liên minh giữa Phan Văn Giang và Lương Cường khiến Lương Cường thiếu hẳn sự hậu thuẫn từ quân đội.
Với Lương Cường thì như thế, còn với Phạm Minh Chính thì như thế nào?
Với Phạm Minh Chính, Tô Lâm đang từng bước siết chặt vòng vây. Vụ án AIC đã và đang bế tắc, nhưng điều đó vẫn không thể ngăn cản được Tô Lâm thực hiện phương án 2. Hiện nay Tô Lâm đang kiểm soát tốt Bộ Chính trị và Trung ương Đảng nhờ hồ sơ đen. Hầu hết đều run sợ trước Tô Lâm dù cho họ chưa bị lộ, bởi họ không hề biết những trang hồ kia có đầy đủ hay không?! Với “con át chủ bài” trên tay như thế, Tô Lâm đang khiến cho thế lực ủng hộ Phạm Minh Chính phải án binh bất động. Biết được thân cô thế cô, Phạm Minh Chính đang như “con cừu non” trước nanh vuốt Tô Lâm.
Với Trần Thanh Mẫn thì gần như Tô Lâm không mấy quan tâm. Ông Trần Thanh Mẫn không có hậu phương hùng hậu như Lương Cường và Phạm Minh Chính, chính vì điều đó mà ông Mẫn vẫn có thể được an toàn trước Tô Lâm mà không gặp nguy hiểm như Lương Cường và Phạm Minh Chính. Với Tô Lâm, Trần Thanh Mẫn không đáng bận tâm vì ông không có một chút đe dọa nào với quyền lợi của nhóm Hưng Yên.
Ngược lại với sự yếu thế của 3 trong Tứ trụ, thay vào đó là 2 nhân vật đàn em Tô Lâm lớn mạnh. Tiếng nói của Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc giờ đây có trọng lượng hơn tiếng nói của Lương Cường, Phạm Minh Chính và Trần Thanh Mẫn. Lương Tam Quang vẫn đang thu thập và làm giàu kho hồ sơ đen, còn Nguyễn Duy Ngọc được xem là mũi nhọn có thể xuyên thủng vào mọi cơ quan, kể cả quân đội. Chỉ cần Nguyễn Duy Ngọc kết luận “vi phạm quy chế tập trung dân chủ” đối với bất kỳ ai thì người đó tiêu tan sự nghiệp chính trị. Cả Lương Cường, Phạm Minh Chính và Trần Thanh Mẫn cũng phải ngán ngại Nguyễn Duy Ngọc.
Năm 2025 là năm giao thời trước một nhiệm kỳ mới. Đây là lúc mà Tô Lâm xua Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc đi truy lùng mọi ngóc ngách của các đối thủ chính trị. Cuộc chiến trong âm thầm nhưng rất gay gắt. Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc luôn trong thế công, còn Tam trụ còn lại của Triều đình luôn trong thế thủ. Tương lai chính trị của Lương Cường, Phạm Minh Chính và Trần Thanh Mẫn bấp bênh hơn bao giờ hết.
Về hình thức thì vẫn còn Tứ trụ triều đình, nhưng về thực quyền, hiện nay Tam Trụ Hưng Yên gồm Tô Lâm-Lương Tam Quang – Nguyễn Duy Ngọc đang là ông trùm của các ông trùm. Trên đỉnh của Tam trụ là Tô Lâm, 2 góc còn lại là Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc như hai tướng tả hữu.
Chưa bao giờ thượng tầng chính trị của Đảng Cộng Sản ngửi thấy mùi ngột ngạt như giai đoạn này. Chế độ Công an trị đang ập đến ngay cả với các Tứ trụ triều đình (trừ Tô Lâm) chứ không riêng gì thành phần thấp hơn.
Trần Chương -Thoibao.de