PHẢN BIỆN CHỌN LẼ PHẢI.

Chống cộng sản không phải là thù ghét vô cớ. Đó là sự phản kháng tự nhiên trước một thứ chủ nghĩa đã gieo rắc bất lương, bất nhân và bất nghĩa. Từ khi xuất hiện, cộng sản luôn núp bóng những khẩu hiệu đẹp đẽ như công bằng, bác ái, tự do… nhưng kết quả để lại chỉ là đau khổ, máu và nước mắt cho dân tộc.

Ở đâu có cộng sản, ở đó có sự nghèo đói kéo dài, xã hội tụt hậu, con người mất quyền tự do cơ bản. Đó không phải là lý thuyết xa vời, mà là thực tế nhãn tiền mà hàng triệu người Việt Nam đã và đang phải trải qua. Một đất nước lẽ ra có thể giàu mạnh, thịnh vượng, nay bị kìm hãm trong vòng xoáy tham nhũng, dối trá và bạo lực – tất cả đều xuất phát từ cái gốc mang tên cộng sản.

Chống cộng không đồng nghĩa với chống lại dân tộc hay quê hương. Trái lại, đó là hành động yêu nước đúng nghĩa: dám đối diện sự thật, dám nói không với cái sai, dám mơ về một tương lai tốt đẹp hơn cho đồng bào. Khi ta chống cộng, ta đang chống lại sự nghèo nàn về tư tưởng, sự tàn bạo trong cai trị, sự vô đạo trong chính trị.

Chủ nghĩa cộng sản đã phá nát đạo lý ngàn đời: bỏ nhân nghĩa, dập công lý, lấy bạo lực thay cho đạo đức. Nó biến con người thành công cụ phục tùng, biến đất nước thành sân sau cho một nhóm đặc quyền đặc lợi. Chống cộng, vì vậy, chính là bảo vệ sự thật, lẽ công bằng và nhân phẩm của mỗi người Việt Nam.

Chúng ta chống cộng không vì thù hận, mà vì khát vọng tự do. Không vì hận thù quá khứ, mà vì muốn thế hệ tương lai được sống trong một xã hội văn minh, công chính và giàu mạnh.

Ánh Viên – Thoibao.de